- Một khi đã như vậy, lão phu sẽ theo ngươi điên cuồng một phen. Từ khi lão phu rời núi tới nay, thật đúng là chưa cùng Hư Vương Cảnh giao thủ qua, không ngờ tới người lần đầu tiên giao thủ, lại là một người như vậy, hà hà... Khi nói chuyện, trên người Quỷ Tổ dâng lên chiến ý nồng đậm. Bên kia, một kích đánh lui Dương Khai, sau đó Tử Long lại ép đi Quỷ Tổ cũng không có ý truy kích, mà là tế ra một cái bí bảo có bộ dáng cái chén tròn, trùm tới Tử Đông Lai đã chết đi. Bên trong cái chén tròn đó tản ra ánh sáng cực kỳ nhu hòa, dẫn dắt thi thể của Tử Đông Lai. Dưới tia sáng bao phủ, thần sắc của Tử Long ngưng trọng, trên tay bấm ra pháp quyết phức tạp khó hiểu, nhốt đánh vào cái chén tròn. Rõ ràng là có thứ gì bị hút ra đi ra từ trong thi thể của Tử Đông Lai, hội tụ vào bên trong cái chén tròn. Rất nhanh, chỗ trung tâm của cái chén tròn liền xuất hiện một đạo thân ảnh hư ảo, mà thân ảnh đó, bất ngờ là Tử Đông Lai đã chết đi. Lúc ban đầu, thân ảnh ấy mờ ảo vô hình, dường như gió thổi lập tức tan rã. Nhưng theo Tử Long không ngừng nỗ lực, thân ảnh ấy lại càng ngày càng đưa mắt nhìn, giống như linh thể thần hồn của Tử Đông Lai xuất khiếu vậy. Mà đôi mắt của thân ảnh ấy cũng từ từ sáng tỏ.
Rốt cục, kèm theo Tử Long phun ra một ngụm máu tươi, thân ảnh của Tử Đông Lai đánh cái kích linh, hồi tỉnh lại. Y mờ mịt quay đầu chung quanh, rất nhanh thì hiểu rõ rốt cuộc chuyện gì xảy ra.
- Phụ thân, xin vì con báo thù a, con bị tên khốn kia giết đi! Thân ảnh của Tử Đông Lai đứng ở trong cái chén tròn, gào khóc, chỉ có điều thân là thần hồn hiển hóa, nên không có một giọt nước mắt chảy ra.
- Phế vật! Sắc mặt của Tử Long tái xanh, sau một câu khiển trách, sắc mặt lại từ từ nhu hòa xuống, gật đầu nói:
- Yên tâm, phụ thân sẽ vì con làm chủ, con hãy đợi thật tốt ở trong Định Hồn Bát, đợi về tới Tử Tinh, ta nghĩ biện pháp trọng tố thân thể cho con!
- Dạ. Tử Đông Lai vui mừng quá đỗi, thân hình thoắt một cái, liền biến mất không thấy. Tử Long lúc này mới cẩn thận từng chút một thu hồi Định Hồn Bát, xoay người, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm phương hướng chỗ Dương Khai. Bất kể như thế nào, bất kể như thế nào tiểu tử này cũng phải chết, cho dù liều mạng bị thương nặng, cũng phải chém chết hắn ở chỗ này! Một người như vậy, nếu là để mặc không quản, nếu khiến hắn trưởng thành, đó sẽ quá kinh khủng.
- Tử Diệu Tinh Hà!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT