Trầm mặc hồi lâu, Sa Hỗ dường như mới tiêu hóa hết những tin tức này, lại càng thêm cẩn thận hỏi thăm chuyện của Dương Khai. Bàng Chấn đem những tin tình báo mới nhất mà mình biết được nói lại.
Biểu tình của Sa Hỗ càng ngày càng ngưng trọng, Thiên Mạch và Thương Ngao thần sắc cũng biến ảo không dứt, ánh mắt giao nhau, dường như ngầm trao đổi gì đó. Đúng lúc này, trong khe núi bỗng nhiên truyền ra một trận dị động, ngay sau đó, một bóng người từ trong đi ra. Chính là Dương Khai! Thương Ngao, Thiên Mạch và Bàng Chấn ba người đều là thần sắc chấn động, vội vàng ôm quyền, Sa Hỗ khẽ mỉm cười nói: -Có thu hoạch? Dương Khai hướng mọi người đáp lễ, lại đem Thạch Khôi và Lưu Viêm thu hồi, lúc này mới gật gật đầu:
- Có một chút. -Nói như vậy, ngươi cũng có thể vận dụng thánh nguyên? Sa Hỗ kinh ngạc hỏi. Ngày đó cùng Minh Nguyệt đánh một trận, đối thủ bỗng nhiên vận dụng thánh nguyên cùng thế tràng, quả thật dọa Sa Hỗ nhảy dựng, sau đó trầm tư suy nghĩ, Sa Hỗ chỉ có thể đem nguyên nhân đổ lỗi cho bí mật ẩn tàng trong khe núi. Khe núi thâm sâu kia, chính là lúc trước hắn đã nói với Dương Khai, ngay hắn cũng không cách nào thăm dò nơi đó. Trong đó khẳng định ẩn chứa một ít bí mật, có lẽ liên quan đến Minh Nguyệt tại sao lại có thể vận dụng thánh nguyên, chỉ là Sa Hỗ không hiểu rõ ngọn nguồn trong đó mà thôi, giờ này thấy bộ dáng Dương Khai có thu hoạch, lập tức liền suy đoán. -Vận dụng thánh nguyên không thành vấn đề. Dương Khai nhàn nhạt gật đầu, cũng không có cao hứng như trong tưởng tượng của Sa Hỗ, cuối cùng lại bổ sung một câu:
- Ta còn phát hiện phương pháp rời khỏi nơi này. -Cái gì? Sa Hỗ thất thanh kinh hô. Bàng Chấn và ba người bên cạnh cũng đều thất thần một lát, ngay sau đó cũng đều vui mừng quá đỗi mà nhìn Dương Khai khẩn thiết hỏi: -Lời ấy là thật? -Đương nhiên. Dương Khai gật đầu, -Ta đi ra chính là muốn nói cho các ngươi biết tin tức này, các người nếu ai muốn cùng ta đi ra ngoài, hãy chuẩn bị cho tốt, qua mấy ngày nữa ta sẽ rời khỏi nơi này. -Dương tông chủ… Bàng Chấn kì vọng vọng nhìn Dương Khai, -Xin hỏi Dương tông chủ, ngươi có thể mang bao nhiêu người ra ngoài?
Thương Ngao đứng một bên nghe Bàng Chấn hỏi như vậy, lập tức cũng tỉnh ngộ, hỏi vấn đề giống như vậy. -Đem tất cả mọi người ra ngoài cũng không thành vấn đề. Dương Khai đáp. -Nhưng… -Nhưng cái gì… Bàng Chấn lập tức khẩn trương. Người của Hải Điện và Hải Thần Cung ta có thể không ràng buộc mà mang đi ra ngoài, những người khác…Ân, làm phiền các ngươi nói với mấy người kia, nếu ai muốn rời khỏi nơi này, liền giúp ta tìm một chút Hồn Thiên Liên. Bàng Chấn ngẩn ra, nhưng rất nhanh liền phản ứng kịp, cười khổ nói: -Dương tông chủ tính toán rất tốt a! Có thể tưởng tượng. Một khi tin tức này truyền ra ngoài, những võ giả vẫn luôn bị vây tại U Hồn Đảo, thế tất sẽ vì rời khỏi nơi này mà bán lực tìm kiếm Hồn Thiên Liên, đến lúc đó, Dương Khai liền trở thành người thắng lợi lớn nhất. Dương Khai ha ha cười nói: -Ta chỉ là thu một chút thù lao mà thôi. -Thời gian? Dương Khai ngươi định khi nào rời đi? Bàng Chấn ở một bên hỏi. -Một tháng sau. -Được! Sa Hỗ đáp một tiếng, -Lão phu giúp ngươi đem tin tức này truyền ra ngoài. Về phần võ giả Hải Điện ra, cũng không khiến ngươi uổng công, đợi sau khi rời khỏi nơi này, Hải Điện tự nhiên sẽ dâng lễ tạ. -Sa Lão đã kiên trì, ta đây mà từ chối thì bất kính. Dương Khai cười ha ha. -Hải Thần Cung ta cũng sẽ không để Dương tông chủ xuất lực không công.
Thương Ngao ở một bên vội vàng biểu đạt. Dương Khai nhìn hắn một cái,chỉ lạnh nhạt gật đầu, không nói gì thêm. Tin tức có thể rời khỏi U Hồn Đảo nổi lên như gió, rất nhanh liền quét cả U Hồn Đảo. Sau khi nghe được tin tức này, gần như toàn bộ võ giả bày tỏ không muốn tin, chỉ cho rằng ai ở đây nói truyện cười mà thôi, dù sao nếu thật có biện pháp có thể rời khỏi U Hồn Đảo, bọn họ cũng sẽ không bị giam mãi ở trong đó, đã nhiều năm như vậy, võ giả gặp rủi ro lạc vào U Hồn Đảo nhiều không đếm xuể, trong đó không thiếu hạng người thiên tài tuyệt thế, cũng có một số võ giả có thể thăm dò một số phương pháp rời đi. Nhưng trên thực tế, U Hồn Đào là một cái lồng giam, đem mọi người vây chết ở đây! Hiện tại đột nhiên lại có một tin tức như vậy, đích thực khiến người khác rất khó tin.
Cho đến khi Sa Hỗ ra mặt giải thích, đồng thời còn đứng ra bảo đảm, lúc này mới khiến võ giả U Hồn Đảo tin tính chân thật của tin tức này. Trong lúc nhất thời, tất cả võ giả U Hồn Đảo gần như toàn bộ đều xuất động, thành quần kết đội mà bắt đầu hướng bốn phía hải vực xuất phát, đi tim Hồn Thiên Liên, để có thể chiếm được cơ hội rời đi. U Hồn Đảo trong thời gian cực ngắn, trở thành một hòn đảo trống không. Trên hải vực cách U Hồn Đảo vạn dặm, Dương Khai đứng trên lưng một con cá heo nhỏ, hướng phía trước tiến phát. Trong lúc các võ giả trên U Hồn Đảo tỏa ra bốn phía tìm kiếm Hồn Thiên Liên, hắn đương nhiên cũng không nhàn rỗi, Hồn Thiên Liên là đồ tốt như vậy, đương nhiên là càng nhiều càng tốt, cho nên ngày đó để Sa Hỗ đem tin tức truyền ra ngoài, hắn liền dẫn theo con cá heo nhò này rời khỏi U Hồn Đảo, đi đến hải vực phía xa, dựa vào bản năng của cá heo nhỏ, tìm kiếm Hồn Thiên Liên trân quý. Thu hoạch không ít.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play