Cách cửa thành của Huy Nguyệt Thành không xa, có một quán trà. Vị trí không tệ, vừa lúc có thể trông thấy tình huống ra vào của võ giả bên kia ở cửa thành, Dương Khai sớm đi tối về, liên tiếp ngồi chồm hổm giữ vài ngày trong quán trà ấy, cũng không gặp được bất kỳ tỳ nữ nào trong hành cung xuất hiện. Một ngày nọ, đang lúc hắn chán đến chết, thưởng thức trà thơm, nơi cửa thành bỗng nhiên truyền đến một trận rối loạn. Các võ giả đang xếp hàng chờ vào thành lại đồng loạt hướng hai bên đường cách xa, phảng phất là muốn nhường đường cho nhân vật lớn gì vậy.
Mà trong đám người, cũng xen lẫn một chút tiếng động la lên, Dương Khai mơ hồ nghe được các loại kêu la "tới rồi, tới rồi" gì đó. Tỳ nữ bên trong hành cung tới rồi sao? Tinh thần của Dương Khai chấn động, chắc hẳn phải vậy nên mới ồn ào như thế. Tâm tình rối loạn nơi cửa thành cũng truyền tới bên quán trà. Các võ giả đang uống trà trong quán cũng rối rít đi ra khỏi, tập trung lại trên đường phố. Chỉ một chút ít thời gian, hai bên đường phố rộng rãi, lại đứng đầy người, rối rít chú ý tới nơi cửa thành. Nhân số tuy nhiều, lại yên lặng như tờ, có vẻ rất là an tĩnh.
Dương Khai cũng đi ra từ trong quán trà, chen lấn trong đám người, nhìn quanh bên phía cửa thành, gương mặt mong đợi, chuẩn bị tìm chọn một người thích hợp, trình bày thỉnh cầu của mình, để nàng giúp mình truyền tin tức. Mặt đất hơi có chút khẽ run, mặt đất bền chắc truyền ra sự chấn động từ phương xa, dường như có thiên quân vạn mã đang xông tới hướng này. Dương Khai nhướng mày, bỗng nhiên ý thức được chuyện mình nghĩ dường như có chút không giống nhau.
Dù sao nếu như chỉ là tỳ nữ của hành cung đi ra ngoài mua sắm vật tư, sẽ không có thanh thế lớn như vậy. Huống chi, nếu những tỳ nữ đó mỗi một tháng đều sẽ ra một lần, cư dân cùng võ giả của Huy Nguyệt Thành hẳn đối với chuyện này thấy không lạ mới đúng, vạn không có khả năng vây xem như vậy.
Ý thức được điểm này, hắn có chút thất vọng, xem ra, cũng không phải tỳ nữ của hành cung tới rồi a. Bất quá hắn rất tò mò, rốt cuộc là ai đi tới Huy Nguyệt Thành, lại có thể khiến cho nhiều võ giả cảm thấy hứng thú như vậy. Chốc lát, một con lang hình yêu thú uy phong lẫm lẫm bỗng nhiên nhảy bay vào từ bên ngoài. Trên người của yêu thú đó, còn có một tên võ giả Yêu tộc mà Dương Khai nhìn là quen mặt.
- Tránh ra, tránh ra. Đều tránh ra hết! Võ giả Yêu tộc vụt một bước vào Huy Nguyệt Thành, liền lớn tiếng kêu lên, trên tay quơ một cây trường tiên, xua đuổi võ giả vây xem ra chỗ xa hơn, nhường ra đường phố càng rộng rãi. Theo sát phía sau hắn, mười mấy con lang hình yêu thú hình thể không sai biệt lắm xuất hiện. Trên người của mỗi một con yêu thú đều có một võ giả Yêu tộc ngồi cỡi. Bọn họ tự giác phân tán đến hai bên, xếp thành hàng cung kính chờ đợi. Đây không phải là Yêu tộc đội ngũ mà mấy ngày trước đây mình hỏi thăm đó sao? Dương Khai nhìn võ giả dẫn đầu, rất nhanh nghĩ tới.
- Vị bằng hữu này, đại nhân vật nào giá lâm Huy Nguyệt Thành hả, sao phô trương lớn như vậy? Một bên bỗng nhiên truyền tới một thanh âm hỏi thăm, hiển nhiên chủ nhân của thanh âm này cũng là đầu óc mơ hồ, đang theo người bên ngoài tìm hiểu tin tức. - Không biết nữa. Người được hỏi cũng ló đầu ra ngoài nhìn xung quanh, cũng rất tò mò.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play