Điều Dương Khai hiện giờ cần làm nhất chính là tìm hiểu tình hình bên dưới. Phiến Khinh La ở nơi đó hẳn rất dễ dàng có thể nghe được. Nếu nàng là nghĩa nữ của Xích Nguyệt lĩnh chủ, nghĩ đến nhất định sẽ cùng Xích Nguyệt lĩnh chủ ở cùng một chỗ. Năm đó Đế Uyển từ biệt, tiếng kêu gào như tê tâm liệt phế của Phiến Khinh La vẫn như cũ quanh quẩn bên tai Dương Khai. Nếu đến Yêu Tinh Đế Thần, hắn đương nhiên phải đi nhìn lại xem yêu nữ này có dễ chịu hay không.
Mất mấy ngày, Dương Khai cùng Hạ Ngưng Thường bay ra khỏi rừng sâu núi thẳm. Tuy nhiên một đường đi tới, Dương Khai tuy rằng đụng phải không ít sinh linh, nhưng đều là một ít yêu thú chưa khai hóa, căn bản không thể dò xét nghe điều gì từ trong bọn họ, điều này làm cho hắn rất bất đắc dĩ. Hắn chỉ có thể ký thác hy vọng vào phía trước.
Dương Khai vừa cùng Hạ Ngưng Thường bay vù vù khắp nơi không mục đích, hắn vừa thả ra thần niệm dò xét bốn phía. Thế rồi, hắn như có phát hiện, chỉ vào một phương hướng nói:
- Bên kia có chút động tĩnh, chúng ta đi qua nhìn một chút.
- Được. Hạ Ngưng Thường đương nhiên không có dị nghị. Hai người mới hạ xuống, sóng vai bước vào phương hướng mà Dương Khai vừa mới chỉ. Không bao lâu, thân hình của một đội võ giả ước chừng hơn mười người liền ập vào trong mi mắt. Trên người của những võ giả đó tản ra khí tức cuồng dã, cùng năng lượng phản ứng trong cơ thể của nhân loại võ giả bình thường có khác nhau rất lớn, hơn nữa mỗi người bọn họ đều hoặc nhiều hoặc ít có một ít thân thể đặc thù của yêu thú.
Một đội mười mấy võ giả đó rõ ràng là Yêu tộc! Dưới người của bọn họ cưỡi một loại yêu thú có hình dáng như con sói, phê kim giáp duệ, thoạt nhìn uy phong lẫm lẫm. Bọn họ đang thúc giục vật cưỡi dưới thân điên cuồng chen chúc nhau lao tới. Mặc dù chỉ có ít ỏi mười mấy người, lại như dòng thác lũ kiên cường, thanh thế thật lớn. Thần niệm quét qua trên người bọn họ, Dương Khai phát hiện một tên có tu vi cao nhất của những võ giả Yêu tộc đó bất quá Thánh Vương lưỡng tầng cảnh mà thôi, không đủ gây cho hắn sợ hãi. Cho nên hắn dẫn Hạ Ngưng Thường thoải mái đi lên trên.
- Quấy rầy chư vị rồi. Đợi cho tới gần, hắn cung tay về phía một tên Yêu tộc cầm đầu, trên mặt mang nụ cười ôn hoà. Đối phương hiển nhiên cũng sớm phát hiện hắn, cưỡi yêu thú hình dáng con sói nhảy đến trước mặt hắn, cư cao lâm hạ mắt nhìn xuống hắn. Trong ánh mắt trắng đục đó hơi có chút lộ ra một cỗ mùi vị khinh miệt cùng thẩm thị một cách tự nhiên. Yêu thú của hắn ngồi thở hổn hển, phà khí tức khó ngửi lên trên mặt Dương Khai, dường như còn muốn đưa đầu qua, ngửi xem Dương Khai ngon miệng hay không...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play