Chính là tiểu tử kia! Nghe Lương Vĩnh hỏi, Thiện Anh chỉ ra, cắn răng nói: - Chính là hắn, hắn không hề coi Lăng Tiêu Tông chúng ta ra gì. Thiện mỗ đã nói rõ ràng cho hắn, Bích Ba Thành được Lăng Tiêu Tông quản lý, Thiện mỗ cũng là người của Lương thành chủ nhưng tiểu tử này coi trời bằng vung, to gan làm bừa, không hề tin tưởng, xin Lương thành chủ dạy dỗ hắn.
Nói rồi, Thiện Anh dương dương đắc ý nhìn sang Dương Khai, ánh mắt tràn đầy sảng khoái cùng chờ mong.
Hắn chờ mong nhìn thấy cảnh Dương Khai quỳ xuống xin tha, để hắn có thể trút ra cơn giận.
Nhưng làm hắn thất vọng, là Dương Khai không hề có biểu hiện hoảng hốt thất thố, vẫn bình tĩnh đứng đó, khoanh tay ôm ngực, khóe miệng nhếch lên cười lạnh, ánh mắt ngông nghênh liếc Lương Vĩnh.
Tiểu tử quả nhiên to gan! Lương thành chủ đích thân tới đây, hắn vẫn còn không sợ, lúc này Thiện Anh không khỏi có chút bội phục Dương Khai.
Nhưng hắn không coi ai ra gì như vậy, sẽ chỉ càng chọc giận Lương thành chủ, đến lúc đó kết cục sẽ càng thảm hại hơn.
Thiện Anh thầm cười lạnh, vô tình cố ý liếc Lương Vĩnh, vừa thấy hắn đang sải bước nhanh chóng tiến về phía Dương Khai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play