Dương Khai giống như không sợ trời không sợ đất, ngữ khí ngông cuồng.
Lão giả nhìn hắn như thấy quỷ, xác nhận hắn không uống say, không khỏi lắc đầu: - Thật không biết những người trẻ tuổi các ngươi nghĩ thế nào.
- Yên tâm đi, nếu hôm nay để ta đụng phải, vậy cũng là lúc nên dọn dẹp rác rưởi trong Bích Ba Thành, lão trượng cứ xem là được.
- Ôi! Tiểu lão nhi không biết cậu có chỗ dựa gì, nhưng chuyện này là vì lão mà nên, tiểu lão nhi đi cùng tiểu huynh đệ, còn lại... nghe theo mệnh trời vậy.
Lão ta rõ ràng không coi trọng Dương Khai, cảm thấy hắn quá nhiệt huyết xung động, không coi ai ra gì.
Dù thế, lão vẫn lựa chọn ở lại, không để Dương Khai chiến đấu một mình.
- Cám ơn lão trượng! Dương Khai cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play