Dương Khai chậm rãi lắc đầu, nói đơn giản một lần về tình huống của U Ám Tinh, Bích Lạc ghi nhớ trong lòng, chuẩn bị nhất nhất hồi báo đại nhân nhà mình.
- Đúng rồi, ngươi muốn tìm một cái băng đạo sao? Chuyện chính nói xong, Bích Lạc bỗng nhiên như nhớ ra gì đó, nhìn Dương Khai hỏi.
- Không sai, ngươi đã gặp qua ư? Dương Khai nhướng mày lên.
- Ừ, dường như đã gặp qua, nhưng không biết có phải là địa phương mà ngươi muốn tìm hay không. Bích Lạc như có điều suy nghĩ. Trước đó, lúc nàng bị người đuổi giết, luống cuống không chọn đường, quả thật xông qua một cái đường hành lang phía trước.
Vốn nàng muốn tiến vào trong đó tránh né một phen, nhưng sau khi nhận ra bên trong băng hàn, liền bỏ qua ý nghĩ, ngược lại bỏ chạy đến chỗ này, sau đó vô tình gặp được ba người Càn Thiên Tông, đưa bọn họ lôi vào trong nước đục. Dương Khai nghe nàng miêu tả như vậy, hắn vui mừng quá đỗi, vội vàng hỏi:
- Ngươi có còn nhớ rõ vị trí cụ thể không? Nếu như Bích Lạc không miêu tả sai, chỗ đó tuyệt đối chính là băng đạo mà mình muốn tìm.
- Không sai bao nhiêu đâu, ta dẫn ngươi đi. Bích Lạc nói, liền đứng lên. Nàng tuy rằng vẫn còn có chút hư nhược, nhưng dù sao có tu vi không yếu làm vốn, sau khi nghỉ ngơi thời gian dài như vậy, chỉ cần không động thủ cùng người khác, hẳn là không có vấn đề gì lớn lao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT