- Ồ, quý môn còn có tiền bối chưa tới. Dương Khai chân mày cau lại.
- Tất nhiên, sư thúc ta hiện đang nghỉ ngơi ở Thiên Vận Thành, để bọn ta tới trước tìm chỗ tốt, nếu giờ có chỗ rồi ta sẽ lập tức truyền tin cho người.
Nói xong võ giả dẫn đầu liền lấy ra la bàn truyền tin của tông môn mình thả thần niệm vào, không biết trao đổi với ai.
Dương Khai cũng không có ý ngăn trở mà chỉ cười tủm tìm nhìn y, chờ sau khi hắn thu la bàn hắn mới híp mắt hỏi: - Nhường chỗ ở tất nhiên không có vấn đề gì, bên trong Long Huyệt Sơn lầu các nhiều, phong cảnh tươi đẹp, linh khí không tầm thường, chắc cũng phù hợp với yêu cầu của chư vị.
- Hắc hắc, coi trọng ngọn núi nhỏ này của các ngươi cũng vì thấy linh khí nơi đây không tồi, bằng không ngươi nghĩ sao bọn ta lại ở đây chờ mấy ngày? Võ giả cầm đầu gật gù đắc ý nói: - Với thực lực của Hải Tâm Môn chúng ta hoàn toàn có thể đi tìm tiểu gia tộc phụ cận, nhất định bọn họ sẽ quét dọn giường chiếu nghênh đón. Tiểu tử, vận may của ngươi tới rồi, sư thúc của ta tuy rằng tính tình không ôn hoà nhưng lần này chỉ cần ngươi làm lão nhân gia vui, thì ngươi cũng không chịu thiệt đâu.
- Thật sao? Dương Khai vui mừng quá đỗi lại có bộ dáng kích động trưng cầu hỏi: - Vậy chư vị đường xa tới, tiểu đệ có cần chuẩn bị chút tiệc rượu để nghênh đón tẩy trần cho chư vị?
- Được, coi như ngươi có lòng, chúng ta không phải loại ham hố gì, có hay không cũng không sao, nhưng sư thúc thích đấy, cứ làm như vậy đi, nhưng những gì tầm thường thì cũng không cần lấy ra, sư thúc nhìn không vừa mắt đâu. Thấy danh tiếng sư thúc tốt vậy, võ giả kia lúc này đã lấy da hổ làm cờ mở mồm sư thúc ngậm mồm sư thúc, dường như đã thành con giun trong bụng sư thúc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play