Thẩm Thi Đào cười khanh khách, nói: - Tiểu ca thật đúng là khinh thường sơ suất mà! Trước khi chạy đến nơi đây, chẳng lẽ không hỏi thăm một chút gì sao? Cũng may mà tiểu ca luôn có vận khí tốt, nếu không, tùy tiện xâm nhập sâu trong đó, cho dù tiểu ca có tu vi Phản Hư Cảnh, cũng là có đi mà không về!
Nàng làm bộ dáng như oán trách, như đang trách cứ Dương Khai tuyệt không quý trọng tính mệnh của mình.
Dương Khai cười khan "ha ha" hai tiếng.
Thẩm Thi Đào lại không biết nhớ lại điều gì, nhiệt tình giải thích với Dương Khai: - Dương tiểu ca đừng thấy hiện tại không có đụng phải nguy hiểm gì, nhưng trong này nếu quả thật là di tích của Cổ Dương Tông, thì vị trí của chúng ta còn chỉ là vòng ngoài thôi. Cấm chế cùng trận pháp vòng ngoài đều không tính là quá cường đại, nhưng nếu xâm nhập sâu bên trong, gặp cấm chế cùng pháp trận thì không phải là bình hòa như trận pháp vây khốn bốn người chúng ta lúc nãy... Tiểu ca nhất định phải cẩn thận là tốt nhất!
- Thẩm cô nương! Uông Ngọc Hàm bỗng nhiên chen lời nói: - Vị bằng hữu này chỉ là trong lúc vô ý xâm nhập chỗ này, sao lại tiếp tục vào sâu chứ? Nói với hắn những điều đó cũng vô dụng!
Thẩm Thi Đào nhíu chân mày, không có tiếp lời, mà chỉ nhìn Dương Khai.
Dương Khai cười nói: - Nếu đã biết nơi này là Táng Hùng Cốc, đương nhiên ta sẽ không vào sâu! À... Chư vị tới nơi này có lẽ cũng có chuyện quan trọng trong người, vậy Dương mỗ không quấy rầy nữa, xin cáo từ!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT