Nghe Dương Khai hỏi như vậy, Dương Viêm khẽ giật mình, ngay sau đó che miệng cười nghiêng ngả.
- Cười cái gì mà cười? Dương Khai bực mình hỏi.
Dương Viêm vẫn như cũ cười chảy cả nước mắt, xua xua tay liên tục.
Dương Khai liếc nhìn, hỏi: - Ngươi tinh thông thuật dưỡng nhan, chứ thật ra không còn trẻ như vẻ bề ngoài, mà là một bà lão đã sống mấy ngàn năm rồi phải không?
Nghe vậy, Dương Viên như mèo bị giẫm phải đuôi, liền ngưng cười hung dữ trợn mắt nhìn Dương Khai, cắn chặt hai hàm răng trắng ngà nói: - Muội nói cho huynh biết, muội tuyệt đối không phải một bà lão đã sống mấy ngàn năm gì đó!
- Cũng đúng... Dương Khai khẽ gật gù, nếu như Dương Viêm thật sự đã sống mấy ngàn năm, vậy thì kinh nghiệm từng trải sẽ không chỉ đơn giản như vậy, dựa vào đủ loại chuyện đã từng tiếp xúc với Dương Viêm cho thấy, nàng cũng không giống như đã sống lâu đến vậy.
Vẻ mặt Dương Viêm cũng trở nên nghiêm túc, không biết nàng suy nghĩ cái gì, nhưng trên mặt lại hiện lên vẻ kinh hoảng, rất lâu sau mới mở miệng hỏi: - Có phải huynh muốn hỏi, thân thể này là do muội đoạt xá phải không?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT