- Nhưng mà đây là chuyện hơn hai ngàn năm trước, là thật hay là giả thì không có người nào biết được. Trưởng bối trong môn đối với chuyện này cũng kiêng kỵ giữ kín vô cùng, chưa bao giờ đề cập tới, cũng không thể dò hỏi được điều gì. Nhưng mà bây giờ trên U Ám Tinh lại có một chỗ gọi là Tàng Hùng Cốc, là vùng đất có khuông viên ngàn dặm nhưng không có một ngọn cỏ, vô cùng hoang vắng, âm khí dày đặc. Nghe đồn nơi đó đã từng là chổ của Cổ Dương Tông tông môn trước kia. Trước đây cũng không thiếu võ giả thành quần kết đội đi vào trong Tàng Hùng Cốc tìm cơ duyên, nói là Cổ Dương Tông có một chỗ hầm bí mật rất kính đáo, bên trong có rất nhiều trân thế kỳ bảo cùng một lượng lớn tài phú. Đáng tiếc không có người nào tìm ra được, hơn nữa có không ít người bỏ mình. - Cô đi rồi? Dương Khai cười nhìn Đại Diên, tuy rằng nàng nói lời này còn có ý khác, nhiều lần đều sử dụng từ "nghe nói" hoặc là "nghe đồn" như vậy, nhưng từ trong giọng nói của nàng, Dương Khai cũng có thể hiểu, nàng đã xác định những tin đồn này đều là thật, Tàng Hùng Cốc ấy chỉ sợ đối phương đã từng đi đến rồi. - Tự nhiên là đi rồi. Đại Diên nhẹ nhàng gật đầu: -Nhưng mà không có thu hoạch gì, hơn nữa còn bị một luồng khí âm hàn quấn lấy thân, về tới Lưu Ly Môn phải tìm nhiều thiên tài mới hóa giải được. Dương sư đệ nếu là có hứng thú thì thật ra có thể đi xem qua một chút, nhưng mà nhất định phải lấy cẩn thận làm đầu. - Vâng, có cơ hội rồi nói sau. Dương Khai chậm rãi gật đầu, nhưng mà trong lòng

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play