Trong ao nước vốn ánh sáng vàng nồng đậm quẩn quanh không tan, thời khắc này vô cùng mờ nhạt, mọi người cuống quít vận chuyển lực lượng thử hấp thu, phát hiện dược hiệu của Tẩy Hồn Thần Thủy chứa trong ao nước này đã giảm yếu không còn màu sắc.
Điều này làm cho mọi người đều vừa sợ vừa giận.
- Là hắn! Khúc Trường Phong nghiến răng căm tức nhìn nam nhân lạnh lùng kia, không nhịn được khẽ quát một tiếng.
Trong phút chốc, mấy chục ánh mắt nhìn lại hướng nam nhân kia, mặt đầy ý bất mãn. Dương Khai cũng làm ra dáng vẻ nghiến răng nghiến lợi, dường như chỗ tốt phải thuộc về mình bị người đoạt đi, đồng thời một lần nữa kiềm chế lại Ôn Thần Liên.
Dược hiệu của Tẩy Hồn Thần Thủy, trong thời gian ngắn ngủi vừa rồi, gần như có tới 90% bị hắn hút vào thức hải, tràn vào trong Lục Thải Ôn Thần Liên. Còn dư lại 10%, có một nửa bị mọi người hấp thu trước đó, trong ao này nhiều lắm vẫn còn dư lại phân nửa phần cuối cùng.
Ngược lại không phải Dương Khai không muốn tiếp tục hấp thu, mà vì hiện tại võ giả nơi này tâm tình rất không ổn định, cũng rất cảnh giác, nếu lại làm ra động tĩnh như vừa rồi, nói không chừng sẽ bị người nào đó phát hiện sơ hở... dĩ nhiên hắn sẽ không để cho mình trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.
Loại hấp dẫn cừu hận oan ức này cứ để cho nam nhân lạnh lùng kia gánh chịu thì tốt rồi, dù sao người ta chẳng những thực lực cá nhân mạnh mẽ, thế lực sau lưng đồng dạng vô cùng to lớn, nói vậy người ở chỗ này cho dù bất mãn nổi giận như thế nào đi nữa, cũng không dám tìm hắn gây phiền toái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT