Dương Khai đợi một lúc bên ngoài, suy nghĩ mãi nên hóa giải bối rối giữa hắn và Dương Viêm như thế nào.
Hắn là nam nhân, da mặt dày, có thể không quan tâm tới chuyện đó, cười ha ha là qua chuyện, nhưng Dương Viêm thì khác, nhìn nàng là biết chưa có kinh nghiệm, có thể là chưa từng thân mật với nam nhân nào đến vậy.
Không như Tuyết Nguyệt, Tuyết Nguyệt cho dù cả người trần như nhộng bị hắn ôm chặt, cũng bình tĩnh ra điều kiện với hắn, tìm một cơ hội sống, họ là hai nữ nhân với hai tính cách khác nhau.
Nếu vì chuyện lần này mà Dương Viêm xấu hổ không muốn gặp hắn, hoặc thẹn quá hóa giận, chạy mất thì làm sao?
Nguyên liệu mất thì mất, Dương Khai cũng chẳng xót của, nhưng Dương Viêm thì không được để đánh mất, nàng là một nhân tài. Hắn mới tới U Ám Tinh chưa được lâu, chưa quen được nhiều người, nếu muốn lấy đây làm bàn đạp để khiến danh tiếng bản thân vang khắp Tinh Vực, chỉ dựa vào võ lực thì không được, buộc phải kết hợp với một số nhân tài hiếm có làm sức mạnh cho mình.
Có nên đi xin lỗi rồi nhả vài lời ngon tiếng ngọt hay không đây? Dương Khai do dự mãi, Dương Viêm rất đơn thuần, chắc chỉ vài câu dỗ dành là có thể khiến nàng bỏ đi khúc mắc trong lòng, nhưng Dương Khai lại sợ cô nương này hiểu lầm, đến lúc đó khiến làm đau lòng thì lại không ổn.
Khổ quá!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play