"Yên tâm, ta biết."
Cố Vãn Nguyệt cũng không phải kẻ ngốc, sở dĩ hỏi Chu Hồi là để hiểu rõ hơn về tình hình ở Vụ Đô. Bây giờ đã hỏi được gần hết, nàng sẽ không hỏi thêm nữa.
"Ngươi chờ ta một chút."
Ánh mắt Chu Hồi thay đổi, đột nhiên chạy sang một bên, vốc mấy nắm đất bôi lên mặt, rồi vò rối tóc. May mà trong lúc chạy trốn, quần áo trên người hắn đã bị bụi cây trong rừng làm cho rách bươm. Bây giờ trông hắn không khác gì một tên ăn mày.
"Biểu cữu ta là một vị quan lớn ở Vụ Đô, nếu để ai đó thấy ta trở về, chắc chắn sẽ bắt ta lại. Ta phải che mặt đi một chút."
Chu Hồi quay lại bên cạnh Cố Vãn Nguyệt, nhỏ giọng giải thích.
Cố Vãn Nguyệt liếc nhìn hắn, tốt bụng nhắc nhở: "Ngươi tuy đã bôi đầy bùn đất lên mặt, nhưng nếu người quen nhìn thấy, vẫn có thể nhận ra ngươi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT