Lúc nàng luyện võ bị thương còn nặng hơn thế này nhiều, chưa bao giờ kêu thảm như vậy.
"Nẹp xong rồi, đừng rên nữa."
Cố Vãn Nguyệt động tác rất nhanh, cố gắng giảm bớt đau đớn cho đối phương.
Trình Hiên vừa sợ hãi vừa sợ đau, nghe Cố Vãn Nguyệt nói mới phát hiện nẹp đã được buộc xong, xương sườn có chỗ dựa, cũng không còn đau như trước.
"Thương thế của ngươi không nghiêm trọng lắm, đi lại bình thường không có vấn đề gì, nhưng không được vận động mạnh, cũng không được xách vật nặng. Nửa tháng sau, chắc sẽ không sao nữa."
Cố Vãn Nguyệt dặn dò, Lâm đại phu giơ ngón tay cái lên:
"Vương phi, vẫn là người có cách, vậy ta đi kê đơn thuốc trước."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT