Dao Tuyết ngồi xuống bên cạnh Cố Vãn Nguyệt, cảnh tượng ngày xưa hiện về trước mắt, vẻ mặt dịu dàng.
"Ngày xưa khi ta mang thai, ngoại tổ mẫu của con, cũng chính là mẫu thân của ta, cũng đã hầm món canh gà này cho ta. Bên trong có bí phương độc môn đấy, bây giờ ta đã học được, cũng hầm cho con uống."
Trong mắt Dao Tuyết tràn ngập nỗi nhớ, nhớ ra điều gì đó liền nắm lấy tay Cố Vãn Nguyệt.
"Lần trước con nói với mẫu hậu, sau khi giải quyết xong chuyện ở đây, còn phải về Đại Tề một chuyến. Bây giờ con vừa mới biết mình có thai, còn muốn về không?"
Dao Tuyết nghĩ, Tinh Đấu Đại Sâm Lâm quá lớn, phải đi lại giữa hai nước, khó tránh khỏi mệt mỏi cả thể xác lẫn tinh thần. Cố Vãn Nguyệt vừa mới có thai được một tháng, đúng là lúc thai nhi chưa ổn định. Nếu không có việc gì quan trọng, tốt nhất không nên đi ra ngoài, cứ yên tâm ở nhà dưỡng thai, đợi thai ổn định rồi về Đại Tề cũng không muộn.
Nhưng Dao Tuyết cũng biết con gái mình luôn có chủ kiến, những chuyện này không thể ép buộc Cố Vãn Nguyệt. Phải bàn bạc với Cố Vãn Nguyệt trước, xem ý nàng thế nào.
Cố Vãn Nguyệt thấy hết vẻ lo lắng của Dao Tuyết, nàng hiểu mẫu hậu đang lo lắng điều gì, nhưng nàng đã hứa với Lạc Ương và Tô Cẩm Nhi sẽ về, tự nhiên sẽ không nuốt lời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT