Tần Thiên Lang nói: “Nương, này còn cần phải hỏi sao? Chính là đại công tử Ngụy gia Ngụy Nguyên Tu đó.”
“Con!” Trương Thị cắn răng, giơ nắm tay lên muốn đánh Tần Thiên Lang, nhưng khi nhìn thấy Trầm Thanh Lệ đang đứng bên cạnh, Trương Thị liền dừng động tác, lúng túng mỉm cười nhìn Trầm Thanh Lệ, chậm rãi rút tay mình về nói: “Người đã chết hơn mười năm rồi, con còn nhắc tới làm gì!”
Tần Thiên Lang nói: “Nếu nương đã biết người trong lòng tỷ tỷ đã chết, mà người còn như bây giờ, thì chỉ có thể dọa tỷ tỷ bỏ chạy.”
Nói xong, hắn kéo tay Trầm Thanh Lệ.
Một bụng nhiệt huyết của Trương Thị đều bị mấy câu của Tần Thiên Lang dội nước lạnh.
Và nhìn Tần Gia Quân và Ngụy Gia Quân trước mắt, thở dài một hơi nói: “Đáng tiếc, nhiều nam như như vậy. Có thể trở về từ chiến trường thì đều là anh hùng. Phàm là có người Mạn Ca yêu mến, thì ta đều sẽ đồng ý. Bảo bọn họ tản đi thôi.”
Tần Thiên Lang gật đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play