Các lưu dân (dân tị nạn) liếc mắt một cái liền nhận ra ba mẹ con kia, cùng Mã Giảo Liên đang cưỡi ngựa mà chạy.
Mã Giảo Liên độc ác cay nghiệt, thường xuyên đến khu lưu dân bắt trẻ con. Người rơi vào tay nàng ta, nếu không bị trọng thương phế nặng, thì là có đi không có về.
Đã có không ít lưu dân sợ hãi bỏ chạy, cho dù có chết ngoài trấn, thì cũng không dám đi trêu chọc nữ nhân Mã Giảo Liên này.
Bây giờ lưu dân nhìn thấy bốn người bị kéo sau xe ngựa, nhao nhao sợ tới mức tái mặt, không ai dám ồn ào hét lên.
Không phải là mấy lưu dân này không muốn ra trấn. Mà cổng trấn đã bị đóng kín, tất cả mọi người chỉ có vào chứ không có ra, cho nên bọn họ mới liên tục bạo động, để tự vệ.
Tần Mạn Ca thấy cảnh này, sắc mặt thay đổi, cũng không để ý có làm lộ thân phận của mình hay không. Nàng rút roi trong người ra, chạy về phía xe ngựa: “Phục Lam, mau cứu người.”
Phục Lam lấy chủy thủ ra, bay vọt lên, rơi xuống đỉnh xe ngựa, luồn ra sau xe, dùng chủy thủ cắt đứt bốn sợi dây thừng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play