Liêu Thế Hùng trừng to hai mắt, suýt chút thì bị hai câu sau kia của Tần Mạn Kiều làm cho thổ huyết.
Yêu nữ này dám nói xấu hắn.
Hắn cắn răng nghiến lợi, cả giận mà nói: “Tần Lục cô nương, cơm có thể ăn bậy, nhưng lời không thể nói lung tung được, ta chính là phụng mệnh của hoàng thượng, áp ngươi trở về, nhưng Thái Tử lại có ý ngăn cản bản tướng chấp pháp, đây cũng là bất kính đối với hoàng thượng.”
Ánh mắt Tần Mạn Kiều hung hăng liếc qua xe tù, ngữ khí mười phần kiên định nói: “Hoàng đế muốn xử tử ta, tốt xấu cũng phải để cho ta chết được rõ ràng, ta bất quá chỉ là theo mẫu thân đến Hà Châu thăm thân một chút, khi trở về đã bị người cài cho cái nút yêu nữ, chụp mũ thiên sát cô tinh, hại nước hại dân. Tần Mạn Kiều ta nguyện ý chịu chết đi theo Liêu phó thống lĩnh lên trên đài hỏa thiêu. Nhưng mà, ta không ngồi xe tù, không mang gông xiềng, Tần Mạn Kiều ta quang minh lỗi lạc, chưa từng làm chuyện ác, thì cho dù là chết cũng sẽ không nhận.”
“Muốn chết, cũng là đứng chết! Đến nỗi, lời ngươi vừa nói Thái Tử bất kính với hoàng thượng, ta cần thiết phải cùng Liêu phó thống lĩnh uốn nắn lại một phen.”
Nói xong, Tần Mạn Kiều liền trở tay quất tới.
“Chát!” một tiếng, thanh âm cái tát vang dội quanh quẩn bên tai đám người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play