Hắn thấy Ngụy Uẩn không có đuổi Tần Mạn Ca đi, mà ngược lại còn đưa nàng vào doanh, sắc mặt liền xụ xuống, đi về phía những người bị thương.
“Ngụy Uẩn.”
Một thương binh bị nâng đi lướt qua bên cạnh Ngụy Nguyên Thanh, hắn cúi đầu nhìn xuống. Người kia bị thương ở cổ, máu tươi tuôn ra không ngừng như suối, người đã mất ý thức.
Ngụy Nguyên Thanh vốn muốn đi qua chất vấn Ngụy Uẩn, nhưng nhìn thấy tình huống của người bị thương, hắn dừng bước, nhanh chóng tháo băng vải trên cổ tay xuống, đè lên cổ người bị thương, hô lớn: “Người đâu, quân y, quân y…”
“Tướng quân, tất cả quân y đều đang bận rộn cứu thương binh rồi, không có đủ người.” Binh sĩ sắp xếp việc chữa trị thương binh tiến lên nói.
Ngụy Nguyên Thanh cắn răng, ánh mắt lạnh lẽo nhìn lướt qua đông đảo thương binh đang chờ cứu viện: “Phó tướng đâu? Phó tướng đi đâu rồi? Vì sao lại có nhiều người bị thương như vậy? Không phải bản tướng quân bảo hắn đi thăm dò địa hình sao?”
“Phó tướng dẫn bọn thuộc hạ đi tập kích phó doanh của Liêu Kim. Hắn nói nơi đó chỉ có khoảng trăm người, chỉ cần diệt phó doanh, thì có thể diệt được khí thế của người Liêu Kim. Nhưng trong doanh trại kia lại có mai phục.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT