Hoắc Nguyên Dung hơi sửng sốt, quay đầu nhìn về phía cả vườn mai đang nở rộ, nói: “Thích chứ, không có cô nương nào có thể từ chối được sự dụ hoặc của biển hoa. Ai mà lại không thích ở đây được.”
“Nếu như ngươi thích.” Tần Thiên Lễ đột nhiên đứng thẳng người: “Ngươi đã tới Tây Mai Đình chưa? Mai ven hồ nơi đó đều mở hoa cả rồi. Trong hồ đều đầy cánh hoa rơi.”
“Rồi, nhưng tiếc là ta không quá chú ý. Đợi lát nữa sẽ xem lại một lần.”
“Ừm.” Tần Thiên Lễ gật đầu, liếc qua cây trâm trên tóc nàng, lại nghĩ tới trâm song yến trên đầu Hoắc Nguyên Khanh, cánh môi khẽ nhúc nhích, hỏi: “Có phải là trang sức của Phong Nguyệt Lâu, không đẹp hay không?”
“Hở?” Hoắc Nguyên Dung thở ra một tiếng, có chút không hiểu mà nhìn chằm chằm hắn.
Tần Thiên Lễ cười nhẹ nói: “Không có gì, thuận miệng hỏi một chút thôi.”
Trong phòng, Trương Thị và Hoắc phu nhân ghé vào trên song cửa sổ, ánh mắt nóng bỏng nhìn ra hai người bên ngoài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play