Ánh sáng trong mắt Hoắc Nguyên Khanh chớp lên, vươn tay muốn lấy bình thuốc trong tay Chư Diệu Vân. Nhưng Chư Diệu Vân đã dời tay trước, đè cái tay Hoắc Nguyên Khanh vươn tới kia xuống.
Hoắc Nguyên Khanh nhíu mày, hỏi: “Chư tiểu thư, ngươi còn có yêu cầu gì nữa?”
“Thuốc này là Chư gia ta dùng số tiền lớn mua từ Tộc Ô Tân, một giọt liền có tác dụng. Sau khi ngươi dùng xong, phải xử lý sạch sẽ cả thuốc và bình sữ, không thể để cho người khác tìm ra. Sau khi xảy ra chuyện, Thái Tử Phi nhất định sẽ nghiêm tra. Ngươi nhất định phải giữ vững, tuyệt đối không thể thừa nhận kế hoạch là do ta ngươi làm. Liên lụy tới Chư gia ta.” Chư Diệu Vân thấp giọng, nghiêm túc cảnh cáo.
Hoắc Nguyên Khanh rút tay về, “Cầu phú quý trong nguy hiểm. Coi như Thái Tử Phi biết được thì thế nào? Chuyện của Hoắc gia, Thái Tử Phi cũng không xem vào được. Hoắc gia cũng cần có mặt mũi. Coi như là đích mẫu nhà ta, thì cũng phải ngậm bồ hòn làm ngọt, tiễn nữ nhi gả vào Vệ gia. Nhưng mà, tới lúc đó ngươi chính là thiếp thất đấy. Ngươi đã nghĩ kỹ chưa? Thật sự muốn làm vậy sao?”
Thiếp thất!
Ha.
Chư Diệu Vân mỉm cười: “Ngươi cũng không cần phải lo. Chờ Hoắc tiểu thư gả vào Vệ gia rồi, Vệ gia ta sẽ đối tốt với nàng. Cho dù ta làm thiếp, thì cũng không sao. Biểu ca có được chỗ dựa như Hoắc Thừa Tướng, cũng có thể đứng vững trong triều một chút. Sau này Vệ gia quan cao quyền nặng, sẽ không thiếu cảm tạ Hoắc nhị tiểu thư.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play