Đã nhìn quen với tư thái đoan trang và chữ viết tinh tế của Trầm Thanh Lệ rồi. Trương Hoa Dật nhìn bút tích của Đường Tích Ngưng, chỉ cảm thấy thật sự không nỡ nhìn.Hắn không tự chủ được mà lắc đầu, nhìn chằm chằm cái tên viết ở bên tay trái nàng, đọc lên: “Đường Tích Nghi.”
Đường Tích Ngưng nhíu mày, nhìn chằm chằm tên, nói: “Đây là Đường Tích Ngưng, ta không phải tên là Đường Tích Nghi.”
Trương Hoa Dật cười khẽ một tiếng, rất là bất đắc dĩ.
Lúc này Đường Tích Ngưng mới phản ứng lại.
Nàng ta nhanh chóng lui người quay đầu lại nhìn, lúc nhìn thấy Trương Hoa Dật đã đứng sau lưng mình từ lúc nào, Đường Tích Ngưng bị hù cho nhảy dựng lên khỏi ghế, lắp ba lắp bắp hô: “Đại đại đại đại nhân…”
Nàng lui tới lưng ghê, phía sau chính là hồ nước.
Trương Hoa Dật thấy nàng sắp lui đến trong hồ, đôi mày nhíu lại, quát khẽ một tiếng: “Dừng lại.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT