“Ta vốn là mua cho nàng. Lược này, chỉ có nữ tử mới dùng được. Ta ở trong quân không dùng được. Nàng giữ đi, đừng có đưa lại cho ta nữa, ta sợ sau này…”
Trầm Thanh Lệ lại lấy một chiếc lược bạc khác trong áo ra, ghép hai chiếc lại làm một.
Tần Thiên Lang thấy cảnh này, giọng nói dần nhỏ lại, cuối cùng trực tiếp im bặt.
Nàng ngẩng đầu, đưa cho hắn một cái, dịu dàng cười nói: “Tướng quân đưa cho ta, là cái này. Cái khác, là lúc ta trở lại quầy hàng kia, được bà chủ tặng cho. Bà ấy nói, ngài ném một túi bạc vụn xong liền đi. Túi bạc vụn kia đủ để mua hết cả quầy của bà ấy.”
“A, ta ném đi một túi bạc vụn à? Ta nhớ là ta chỉ ném có một khối.” Tần Thiên Lang không được tự nhiên sờ sờ cái mũi, rồi sờ lỗ tai. Da thịt vốn có màu lúa mạch, bây giờ lại có thêm nét hồng: “Hay là, cả hai đều cho nàng.”
Trầm Thanh Lệ sờ lên chiếc lược kia, trên chiếc lược kết tóc của nàng, có một tấm bùa bình an.
Đào ma ma thấy ngứa mắt, ở sau nói vọng tới: “Tướng quân, lược uyên ương tất nhiên phải là mỗi người một cái, thì sau này mới có thể dài lâu được, kết tóc kết tới đầu bạc. Tiểu thư nhà ta đặc biệt xin cho ngài một tấm bùa bình an, còn buộc thêm tóc xanh của nàng. Ngài không muốn cái này, vậy thì còn muốn cái gì nữa?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play