“Kiều Kiều!” Mẫu thân Tần Mạn Kiều – Trương Thị, từ trong đám người nhào tới, ôm lấy thân thể Tần Mạn Kiều khóc lớn: “Kiều Kiều của ta a, con làm nương lo muốn chết, sao có thể không nói tiếng nào đã chạy tới nơi này chứ, nghe nói con dính vào ôn dịch, thiếu chút nữa thì…. Sao con lại có thể vô tư như vậy chứ, nếu như con xảy ra chuyện gì, thì nương làm sao giao phó với cha con đây, đứa nhỏ này…”
Trương Thị ôm nàng, một bên khóc một bên đánh lên người nàng.
Lực đánh của bà không mạnh, cuối cùng là lo nghĩ càng nhiều hơn so với tức giận một chút.
Ba vị mợ và ba biểu ba ở Trương gia cũng cùng tới, lão phu nhân vốn cũng muốn tới, nhưng bị con cháu khuyên nhủ.
Nói Từ Thành vừa mới mở cửa, coi như ôn dịch đã được loại trừ, nhưng cũng khó trách vẫn còn khí bệnh lưu lại, liền để cho lão nhân ở nhà chờ tin.
Trương Thị khóc, mấy vị mợ Trương gia cũng khóc theo.
Lúc đó nghe được Tần Mạn Kiều xảy ra chuyện, một nhà Trương gia đều chìm vào bầu không khí lo lắng nặng nề, bây giờ nhìn nàng gầy gò đi nhiều, cũng giống như thịt trong lòng mình bị cắt đi, đau lòng lại thương tiếc Tần Mạn Kiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play