Hóa ra đau nhất không phải là một mình đối mặt với hắc ám, mà là nhìn xem người trong lòng bị hãm sâu vào bóng tối, chính mình lại không thể ra sức!
Sở Nghiêu nhìn nàng cực khổ thở gấp như vậy, bước chân từ từ lùi về sau, tiếp đó hệt như dỗ hài tử mà dỗ nàng, “Cô đi, nàng mau trở về nằm, bên cửa sổ gió lớn, đừng để bị lạnh.”
“Ngươi đi ra bên ngoài, chân ngươi khục khục khục…” Nàng thở hổn hển, giơ tay chỉ cửa, khó nhọc nói, “Chân ngươi, bước ra ngoài, khóa cửa lại.”
Sở Nghiêu không nhẫn tâm nhìn nàng đau đớn như vậy, thế là quay người bước nhanh ra ngoài, động tác cũng thật nhanh nhẹn đóng cửa phòng.
Tần Mạn Kiều thấy cảnh này, cả người vô lực đổ xuống.
Triệu Thái Y và Tần Mạn Ca đều kinh hô lên một tiếng: “Kiều Kiều!”
“Lục cô nương!”
Sở Nghiêu đứng ngoài cửa, trong lòng hung hăng co rút lại.
Hắn trừng lớn hai mắt, xuyên thấu qua cửa sổ giấy mà nhìn chằm chằm bóng người bên trong.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play