Nhưng coi như Trinh Phi ám chỉ châm chọc Tần gia như vậy, thì Tần Mạn Kiều cũng không để tâm.
Hậu cung này, chỉ cần Hoàng Thượng không muốn lập Hậu, thì mặc kệ thế lực dưới đáy nhảy nhót thế nào, Trinh Phi đều không có duyên với Hậu vị.
Dù là một ngày kia, Hoàng Thượng nhất thời cao hứng, muốn lập Hậu.
Thì người mà Hoàng Thương nghĩ tới, cũng không có khả năng là Trinh Phi.
Trong thời đại của Minh Sùng Đế, có một Liêu Hoàng Hậu đã là đủ rồi. Trái lại, Tạ Hoàng Phi không quyền không thế không con, trước mắt lại là người thích hợp làm Hoàng Hậu nhất.
Nhưng mà, Minh Sùng Đế vẫn chậm trễ không có quyết định.
Ánh mắt Tần Mạn Kiều lướt qua không trung, thậm chí cũng chưa từng nhìn Trinh Phi lấy một cái, kiên định mà duy trì thế ngồi uqu nhã tôn quý, vừa cười vừa nói: “Bởi vì cái gọi là, uống nước không quên người đào giếng. Lúc đầu là đích ngũ tiểu thư Tần gia, sau lại là phu nhân của Đại tướng Bắc Hàn, rồi tới bây giờ là Công chúa Vương Thất Bạch Tộc. Nếu không nhờ ân nuôi dưỡng của Bình Chương Vương, thì há có Công chúa Bạch Tộc mặt mày tỏa sáng như hôm nay. Vương Hậu, ngươi nói xem có đúng không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT