Tần Mạn Kiều nói xong, liền đứng dậy, đi lướt qua bên cạnh hai người.
Dương Thị bị dọa sợ, vào lúc Tần Mạn Kiều chuẩn bị rời đi, bà ta quỳ bò tới trước mặt Tần Mạn Kiều: “Thái Tử Phi, Thái Tử Phi, không thể như vậy được, đây không phải là điều đã ký. Chẳng phải trước đây đã nói rõ rồi sao, sao lại có thể đột nhiên đổi ý chứ!”
Phúc Hỉ dùng một cước đá văng Dương Thị, cả giận nói: “Giấy trắng mực đen viết rõ ràng, sao lại thành Thái Tử Phi chúng ta đổi ý rồi? Thiếu nợ thì trả tiền, thiên kinh địa nghĩa. Không có tiền thì tới quan phủ, để quan lão gia xem xem ai có lý.”
Tần Mạn Kiều liếc qua hai người.
Nàng tin là Tần Uyển Ti sẽ tìm được cách.
Tần Mạn Kiều thu lại tầm mắt, bước nhanh ra khỏi thiền điện, ôm lấy A Lâm trong tay vú nuôi, đến Kiền Thanh Điện thỉnh an Minh Sùng Đế.
Quả nhiên, sau khi Tần Uyển Ti xuất cung, liền chạy tới trước mặt Trấn Bắc Hầu khóc lóc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play