Bình Chương Vương lại bị câu hỏi này của Tần Mạn Kiều làm cho sững lại.
Nhưng hắn cảm thấy, Tần Nguyệt Hề sẽ không làm như vậy. Dù sao hắn cũng đã nuôi dưỡng nàng ta mười lăm năm, coi như không phải vì ân tình, thì cũng có cảm tình.
Sao nàng ta lại hại nhà họ Tần được?
Bởi vậy, Bình Chương Vương vô cùng bình tĩnh mà trả lời: “Kiều Kiều, lại cho con bé thêm chút thời gian, ta sẽ thuyết phục nó, để nó rời khỏi Định Kinh, từ nay không còn bước vào Thành nữa.”
Lần này, Tần Mạn Kiều thật sự đã bật cười thất thanh.
Nước mắt nàng hệt như lũ cuốn, không cầm được mà liên tục rơi xuống. Nàng khổ sở lại kiên định mà nói với Bình Chương Vương: “Nếu phụ thân đã muốn như vậy, thì Kiều Kiều không còn gì để nói. Nhưng xin phụ thân, sau khi rời khỏi Hình Bộ, thì đừng trở về Phủ Bình Chương Vương nữa. Ta không muốn mẫu thân biết phụ tử hai người đã thành thù.”
“Ngươi một lòng che chở cho Mạnh Nguyệt Nương, vậy thì Tần gia này, liền do ta tới bảo vệ. Ta không cho phép bất cứ ai, dù người này có là cha ruột đi chăng nữa, lại làm tổn hại tới người trong nhà, tổn thương mẫu thân ta. Chuyện làm trọng thương ca ca hôm nay, không có lần sau.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play