Các nạn dân đứng trong đám người, hèn mọn không dám tiến lên phía trước, khi nghe thấy Tần Mạn Kiều nói ra lời này, đôi mắt bọn họ liền phiếm hồng, nước mắt tràn mi chảy ra.
Mà dân chúng địa phương, cũng không tự giác lui về sau, dường như là muốn mở ra một con đường, nhường cho những người ăn không đủ no mặc không đủ ấm mà Tần Mạn Kiều nói, có thể nhận được đồ ăn sớm một chút.
Có người càng là bắt đầu chỉ trỏ Tần Nguyệt Hề: “Vị cô nương này nói không sai, bây giờ chính là thời điểm quốc nạn, Từ Thành gặp nạn, dân chúng trôi dạt khắp nơi, hoàn toàn không phải là lúc để lôi ân oán cá nhân ra chặn trên đường cái.”
Còn có người đứng ra bênh vực kẻ yếu thay cho Bình Xương Hầu, “Ta sống ở Kinh Thành mấy chục năm, chưa từng nghe qua Bình Xương Hầu và phu nhân Bình Xương Hầu đối xử hà khắc với dưỡng nữ, thậm chí nếu nàng ta không nói thì chúng ta đã sớm quên, đích ngũ tiểu thư trong phủ Bình Xương Hầu, chính là con nuôi năm đó Bình Xương Hầu đưa về.”
Người bên cạnh cũng phụ họa, “Có thể thấy được Bình Xương Hầu và phu nhân Bình Xương Hầu, cũng đối đãi ngươi y hệt như con mình sinh ra, chính mình không tốt lành, đã lén phụ mẫu dây dưa với thân vương, bây giờ có con, lại còn không biết xấu hổ mà chạy tới Trương gia nháo!”
Người thiên hướng Tần Mạn Kiều và phủ Bình Xương Hầu ngày càng nhiều.
Phàm là người hiểu rõ chân tướng, đều không có ai cảm thấy cách làm của Tần Nguyệt Hề là đúng cả.
Bất kể là ngươi cấu kết với người ở đâu, ngươi chưa kết hôn mà đã có con thì chính là ngươi không đúng, nếu như ở trong thôn truyền thống.
Thì loại hành vi này sẽ bị các thôn dân trực tiếp trói lại, nhét vào lồng heo ném xuống nước!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT