Tần Mạn Kiều lộ ra ý cười trào phúng, rồi dần dần mất đi theo lời nói của Tần Nguyệt Hề.
Nàng cầm nắp trà lên, nhẹ nhàng đảo qua một vòng: “Lấy mất tất cả đuổi đi? Tần Nguyệt Hề, ngươi còn có mặt mũi nói ra lời này à? Phụ thân ta, cha nuôi ngươi, vào lúc ngươi cập kê đã chuẩn bị xong lễ trưởng thành và của hồi môn sau này. Đủ để ngươi tiêu mười đời cũng không hết.”
“Tần gia nể tình phụ thân ngươi có ân với phụ thân ta, chúng ta tạm thời giữ lại cho ngươi một cái mạng. Nếu như ngươi có thể ở lại Thôn Manhk Thạch, giữ khuôn phép mà lấy chồng, an hưởng quãng đời còn lại, không còn hãm hại bách tính. Thì ngươi cho rằng bản cung còn có thời gian quay đầu nhìn ngươi thêm vài lần sao?”
“Mà ngươi bây giờ, lấy tài phú Tần gia để lại cho ngươi, nuôi dưỡng sát thủ truy giết nhị ca ta. Ngươi cho rằng, bản cung còn giống như trước kia, là một kẻ ngu xuẩn mắt mù tâm mù sao? Những chuyện ác mà ngươi đã lén lút làm ra kia, từng chuyện từng chuyện, ta đều biết tất cả.”
Tần Nguyệt Hề đột nhiên bừng tỉnh, đôi mắt trừng to.
Tần Mạn Kiều đoan trang mà ung dung ngồi trên cao, ánh mắt bình tĩnh nhìn Tần Nguyệt Hề, không hề có chút yếu thế hay lùi bước nào.
Điều này khiến cho Tần Nguyệt Hề thật sự sợ hãi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT