Nhất định là Thái Tử cảm thấy, vị hoàng đế như hoắn quá ngu ngốc.
Nhưng trên thực tế, Sở Nghiêu không hề nghĩ như vậy. Từ xưa đến nay, đế vương cần phải sắp xếp đủ loại thế lực, cân nhắc lợi hại. Là điều dễ hiểu.
Thân là Thái Tử, lập trường của hắn hẳn phải thống nhất đứng trên cùng một chiến tuyến với phụ hoàng. Nhưng là trượng phu của Tần Mạn Kiều, hắn không thể không thừa nhận, hắn có lòng riêng.
Hắn lẳng lặng đứng trước điện, chờ đợi Minh Sùng Đế đưa ra kết quả xét xử, nhưng Minh Sùng Đế vẫn chậm chạp chưa có đáp lời.
Sở Nghiêu khẽ ngẩng đầu, hỏi: “Phụ hoàng, nếu như người không nghĩ ra được kế sách nào tốt hơn, vậy thì không ngại nghe thử suy nghĩ của nhi thần chứ?”
Minh Sùng Đế ngẩng đầu lên, gật đầu: “Con nói đi.”
“Thứ nhất, phải giáng tước của Bắc Hàn Vương. Nhân phẩm của hắn bất chính, lợi dụng quyền thế làm ác, khiến dân chúng chán ghét. Thứ hai, binh quyền. Phụ hoàng có thể mượn cơ hội lần này, để Bắc Hàn Vương giao binh quyền ra. Thứ ba, bồi thường. Hắn hại vợ chồng người ta thành như thế, nhất định là không có cách nào tiếp tục ở lại Thành Định Kinh.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play