Nước mắt lớn như hạt ngọc treo trên hốc mắt của Tần Uyển Ti, sau đó nhanh chóng lướt qua khuôn mặt trắng bệch của nàng ta.
Mỹ nhân rơi lệ, càng thấy càng thương.
Tim Bắc Hàn Vương cũng theo đó mà thắt lại, đôi mày cau chặt, trong lòng kích động tới mức không cách nào có thể hình dung.
Hắn nhanh chân bước tới, nắm tay Tần Uyển Ti nói: “Uyển Ti, nàng nói mê sảng cái gì vậy? Sao bản vương có thể để nó lưu lạc bên ngoài được? Đi, bây giờ bản vương liền đón nàng về vương phủ.”
Tần Uyển Ti càng khóc lớn hơn, hai vai cũng có chút run rẩy, một bộ như bất cứ lúc nào cũng có thể ngã xuống.
Dương Thị kéo nữ nhi ra sau lưng bảo vệ, hếch bụng nói: “Bắc Hàn Vương, tuy Uyển Ti là thiếp trong vương phủ của ngươi, nhưng cũng là lương thiếp. Nó vào cửa, mà ngảy cả một cỗ kiệu và mấy người khiêng kiệu ngươi cũng không mời nổi, cứ để nó như vậy mà cùng ngươi vào vương phủ sao?”
Bắc Hàn Vương có chút bực bội: “Vậy ngươi muốn bản vương làm thế nào?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT