Sáng ngày hôm sau, trời còn chưa sáng hẳn, thì Ôn đại nhân Phủ Thuận Thiên đã dẫn hơn mười nha sai, gõ cửa nhà riêng Tây Hiệu.
Lão quản sự nhìn thấy bên ngoài là một đám quan sai, bị dọa cho chạy vội về nội viện, báo với một nhà Tần Uyển Ti: “Lão lão lão gia, phu nhân, bên ngoài, thật sự có mọt đám quan sai. Lão nô bị hù muốn chết, có mở cửa hay không?”
“Mau mau mở cửa.” Tần Tự nói.
Dương Thị lập tức ngăn cản: “Không cho mở.”
Mấy vị nha hoàn từ bên trong đi ra, Dương Thị quay đầu hỏi: “Thu dọn xong chưa?”
“Lão gia, phu nhân, tiểu thư, công tử, thu dọn xong cả rồi.” Tỳ nữ nói.
Dương Thị nheo mắt, hừ lạnh một tiếng: “Ruộng vườn thì chúng ta không đem đi được. Nhưng cũng may đã đã sớm đổi hết thành ngân phiếu. Bọn hắn muốn chúng ta ăn vào rồi còn nhổ ra, không có cửa! Uyển Ti, sau khi cha mẹ đi, con liền trực tiếp tới Phủ Bắc Hàn Vương. Tranh thủ mau chóng sinh con cho Bắc Hàn Vương, đứng vững gót chân ở Vương phủ. Chờ con có được thế lực ở Định Kinh rồi, thì lại đón cha mẹ về hưởng ngày lành.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT