Sở Nghiêu bóp mặt A Lâm, Tần Mạn Kiều dùng sức đánh rớt tay hắn. Đứa nhỏ trong lòng bất mãn và vặn vẹo đầu “rấm rức” làm bộ muốn khóc.
Tần Mạn Kiều thấy vậy, ngẩng đầu trừng Sở Nghiêu, mà đứa nhỏ trong lòng liền “Oa” một tiếng khóc lớn.
Sở Nghiêu không ngờ tới, chỉ mới đụng một chút, mà đứa nhỏ này đã làm loạn. Hắn có chút lúng túng đỡ trán, nhìn về phía Tần Mạn Kiều: “Hay là, để cô dạy dỗ nó.”
“A!” Tần Mạn Kiều cười nhạt hai tiếng: “Chàng biết ta dỗ con bao lâu không? Sau khi chàng vào triều không bao lâu dỗ tới tận bây giờ mới được một chén trà, con đã ngủ rồi, là chàng đánh thức nó.”
Sở Nghiêu nhíu mày, an phận nghe Tần Mạn Kiều mắng.
Tống ma ma và vú nuôi nghe được tiếng đứa nhỏ khóc, đều tới hỗ trợ dỗ dành.
Sở Nghiêu biết đã làm sai, xích lại gần Tần Mạn Kiều lấy lòng nói: “Để cô dỗ, cô có thể dỗ được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play