Tần Mạn Kiều lẳng lặng nhìn một màn trước mặt, không hề ngăn cản Phúc Hỉ quở trách Quan Yến.
Quan Tước kéo Quan Yến, quỳ gối xuống trước mặt Tần Mạn Kiều. Quan Yến bất đắc dĩ mà xin lỗi Tần Mạn Kiều: “Xin lỗi Thái Tử Phi, vừa rồi nô tỳ không hề có ý muốn mạo phạm, chỉ là lo lắng hai vị tỷ tỷ vừa mới vào cung, nên có nhiều quy củ không hiểu, sợ hia vị tỷ tỷ hầu hạ không chu toàn.”
Tần Mạn Kiều lãnh đạm nhìn lướt qua Quan Yến: “Quy củ là phải học, nếu như không học, thì nửa năm một năm, Y Nguyệt và Y Mông cũng không biết được quy củ trong cung. Cũng nên cho người mới cơ hội để học từ từ. Bản cung biết các ngươi là đại cung nữ bên cạnh Thái Hậu, đột nhiên đổi tới bên cạnh bản cung, ít nhiều có chút không quen.”
“Nhưng có một câu Phúc Hỉ nói, bản cung cảm thấy rất có lý. Nếu như đã đi theo bản cung, thì bản cung mới là chủ tử của các ngươi, chớ có lại nghĩ đến thời gian ở Từ Khôn Cung. Nếu các ngươi hầu hạ bản cung không tốt, thì cũng có thể trở về Từ Khôn Cung.”
Quan Yến nghe thế, trong lòng mới thật sự lo sợ.
Thái Tử Phi mà nàng ta một mực cho là bao cỏ, không hề có chút dáng vẻ như bao cỏ. Thái Hậu đã bị che mắt rồi.
“Được rồi, ngươi liền quỳ ở đây đu, chờ khi nào bản cung gọi ngươi vào hầu hạ, thì ngươi lại đứng lên.” Tần Mạn Kiều nhìn về phía Phúc Hỉ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT