Liêu Thế Thành biết suy nghĩ của Thái Hậu. Sau khi Tĩnh An Vương chết, bà ta không có việc gì làm, nên muốn khuấy động làm cho vũng nước đục này lớn hơn một chút, sau đó liền đứng xem náo nhiệt.
Nhưng không thể không thừa nhận, suy nghĩ Thái Hậu nhanh nhạy, đã cảnh tỉnh cho hắn.
Liêu Thế Thành hành lễ với Thái Hậu một cái, nói: “Thái Hậu, bên ngoài gió lớn, người nên trở vể nghỉ ngơi thôi.”
Khóe môi Triệu Thái Hậu cong lên, gật đầu cười nói: “Đúng vậy, bệnh nhức đầu của ai gia lại tái phát rồi. Nghe nói gần đây sức khỏe hoàng hậu càng ngày càng kém, Liêu tiên sinh cũng nên thỉnh thoảng vào xem. Bệnh ho này cứ mãi không tốt, cũng không có cách nào chữa trị. Ngươi xem tiểu cô nương Viên gia kia, sau khi hốt thuốc đúng bệnh, bây giờ đã sinh long hoạt hổ rồi. Nghe nói còn lén chuồn ra khỏi Viên gia, theo quân đội tới Huyện Ngọc Phủ nữa.”
Liêu Thế Thành vẫn giữ nụ cười ôn hòa, tiên Thái Hậu rời đi.
Đợi đến khi Thái Hậu qua khỏi góc rẽ, thì nụ cười trên mặt Liêu Thế Thành cũng từ từ biến mất.
Trong đầu nổi lên lời Triệu Thái Hậu vừa nói: “Bệnh ho mãi không tốt, không cách nào trị. Ngươi xem tiểu cô nương Viên gia kia, sau khi hốt thuốc đúng bệnh, bây giờ đã sinh long hoạt hổ…”!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play