Sắc mặt Minh Sùng Đế trầm xuống, ánh mắt nhìn về phía Liêu Quốc Công có thêm một tia ý lạnh.
Liêu Quốc Công có thể cảm giác được Minh Sùng Đế không vui với Liêu gia, nhưng hôm nay thật sự đã bị đặt lên thớt, Liêu gia bị đánh không còn đường lui.
Hắn quỳ dưới đất nói: “Hoàng thượng, con trai thứ tư của vi thần Thế Thành đã không còn nhỏ. Lúc trước vì chuyện Công chúa Phượng Chi bệnh nặng qua đời, Thế Thành đã đau lòng rấy lâu, bây giờ vất vả lắm mới nghĩ thoáng hơn. Trong một lần tình cờ, Thế Thành quen biết với Viên tiểu thư, cho nên lúc hồi phủ đã nhắc đến với mẫu thân của mình. Lúc này có có chuyện muốn tới của cầu hôn Viên gia. Nhưng nếu như nói tới chuyện kết thân không thành liền muốn lấy mạng của Vân tiểu thư, thì tuyệt đối là chuyện không có khả năng.”
“Chắc chắn là chuyện này đã có hiểu lầm gì đó. Nếu như hôm nay nhắc tới chuyện hôn sự của Thế Thành và Viên tiểu thưa, thì vi thần có một yêu cầu quá đáng. Vi thần hy vọng có thể mượn cơ hội thành, xin hoàng thượng một đạo thánh chỉ ban hôn, tác thành cho cọc chuyện tốt này. Cũng coi như phá giải hiểu lầm chuyện hạ độc Viên tiểu thư cho Liêu gia chúng ta.”
Người của Viên gia đều bị sự không biết xấu hổ của Liêu Quốc Công làm cho khiếp sợ, đặc biệt là Đinh Thị tức tới mức suýt ngất.
Bà ấy hung tợn trừng Liêu Quốc Công, quay người nói với Minh Sùng Đế: “Hoàng thượng, Đại Chi có luật, nếu như phụ mẫu và tổ tông qua đời, thì con cái phải giữ đạo hiếu ba năm. Cũng không phải là thần phụ muốn làm khó hoàng thượng. Đời này nữ nhi Viên gia ta tuyệt đối sẽ không gả cưới con cái nhà họ Liêu. Hôm nay thần phụ vì nữ nhi mà tới, nếu như không lấy được một cái công đạo, thì thần phụ nguyện đập đầu chết ngay tại Điện Ngự Tiền. Đi trước một bước cũng tốt, trên đường hoàng tuyền cũng có thể làm bạn với nữ nhi Đại Vân của thần phụ.”
Viên lão tướng quân nghe Đinh Thị nói xong, liền tháo mũ giáp xuống ngay trước mặt văn võ bá qua, ưỡn thẳng người nói: “Hoàng thượng, vi thần cũng có lời muốn nói. Nay nữ nhi của vi thần bị ác nhân tính kế hãm hại, thế nhưng kẻ gian lại có miệng lưỡi trơn tru, vi thần là một kẻ vũ phu, nói không lại đối phương. Nhưng thân là tướng lĩnh một nước, nếu như ngay cả nữ nhi của mình mà cũng không bảo vệ được, thì nói gì tới vệ quốc. Vi thần chỉ muốn một cái chân tướng, hy vọng hoàng thượng tra rõ chuyện này.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play