“Vâng.” Văn Kinh thi lễ một cái với Liêu hoàng hậu, cũng thi lễ với Tần Mạn Kiều một cái, nói: “Thái Tử Phi, hôm nay Trầm phu nhân mở đào yến. Trời còn chưa sáng thì Thần Vương Phi đã ra cửa, thiếp thân tưởng là Thần Vương Phi muốn đến dự đào yến của Trầm phu nhân.”
“Sau này đến buổi trưa, nghe nói đào yến đã kết thúc, tất cả phu nhân và quý nữ đều đã hồi phủ, ngay cả Thái Tử Phi cũng đã trở lại Đông Cung, nhưng Thần Vương Phi lại chậm chạp chưa vè. Thiếp thân liền để người ra ngoài tìm Thần Vương Phi. Không bao lâu sau, người thiếp phái đi đã về.”
“Nói là, ở chỗ lối ra Đình Phương Lưu của vườn đào, nhìn thấy Thần Vương Phi đi lên một chiếc xe ngựa, một đường chạy về phía nam. Thiếp thân cảm thấy không ổn, lại thêm hành động khác thường gần đây của Thần Vương Phi, cho nên đã lập tức phái người đuổi về phía nam. Kết quá ở sườn núi cách mười dặm ngoài thành, tìm được Thần Vương Phi.”
“Thần Vương Phi lại đang ôm ấp một nam tử xa lạ…”
“Im ngay.” Cả người Tôn phu nhân run mạnh, bà ta quỳ bò tới bên cạnh Tôn Hầu La, ôm chặt lấy Tôn Hầu La, rất xem thường Văn Kinh là tiểu thiếp lại bò lên làm Trắc Phi. Càng không nhìn nổi bộ dạng tiểu chân đắc chí của nàng ta.
“Hoàng thượng, từ nhỏ Hầu La đã tri thư đạt lễ, tuyệt đối sẽ không làm ra loại chuyện này. Con nói cho tất cả mọi người biết đi, con bị người ta tính toán bắt lên xe ngựa đúng không?”
Dù là mất danh tiết, thì cũng tốt hơn là bỏ trốn với ngoại nam.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play