Sở Nghiêu ngồi đối diện nàng, sửa sang lại ống tay áo nói: “Sau khi Trầm phu nhân chết, Trầm tiên sinh cáo lão hồi hương, an táng tốt cho vợ con, cũng đâm đầu chết trước mộ phần. Trầm tiên sinh thanh liêm cả đời, làm người chính trực, danh tiếng vang xa. Danh dự của Trầm tiểu thư bị hủy, trong lòng hắn như bị chôn vào một cây gai, lại có thêm bàn tay ở sau màn thúc đẩy, áp lực khiến hắn không thể đính chính lại lời đồn, cũng không đợi được đến lúc cô tới tìm hắn.”
“Đúng là đáng tiếc.” Tần Mạn Kiều khép bái thiếp lại, khẽ thở dài một hơi.
Sở Nghiêu cười khẽ, đưa tay lau vết đồ ăn dính trên miệng nàng, Tần Mạn Kiều theo bản năng nhìn hắn, hỏi: “Chàng cười cái gì?”
“Kiều Kiều, người phải nhìn về phía trước, chúng ta đang bước tới phía trước, không cần phải đau buồn. Dù sao đều là quá khứ, bây giờ rất tốt, Trầm Thanh Lệ cũng rất tốt, vận mệnh Trầm gia cũng sẽ thay đổi. Nàng không cần phải vì đó mà thở dài.” Sở Nghiêu ôn nhu nói.
Tần Mạn Kiều gật đầu.
Một Ảnh Vệ từ bên ngoài đi vào, quỳ một chân xuống báo: “Chủ tử, đêm qua Thái Hậu đưa rượu độc tới cho Tĩnh An Vương Phi, Cẩm quận chúa cũng đã sợ tội tự sát trong ngục.”
Tần Mạn Kiều không hề cảm thấy ngoài ý muốn. Nàng biết được tin từ Phục Cầm, sau khi Triệu Ngọc Cẩm bị bắt vào tử lao, liền hệt như bị điên, kéo hết tất cả những người có thể kéo được xuống nước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT