Tướng mạo của Tôn Hầu La không tính là kinh diễm, nhưng thẳng ở nước da trắng như tuyết, ngũ quan thanh tú, hai mắt rưng rưng, rất làm người ta sinh ra lòng muốn bảo vệ.
Sở Thịnh nhìn nàng ta một cái, liền dời mắt, hai tay hơi nắm chặt thêm vài phần, nói: “Bản vương không cùng đường với tam ca, cũng chưa từng gặp hắn trong rừng. Ngươi xem thử người cùng tam ca vào bãi săn có những ai, đi hỏi những người đã trở lại kia thế nào.”
“Săn yến mỗi năm đều có một lần, bãi săn sẽ sớm được xử lý, chỉ cần hắn không tiến vào trong rừng sâu, thì sẽ không có việc gì. Thần Vương Phi không cần phải lo lắng.”
Hắn nói xong, đi chuẩn bị đi qua, thì Tôn Hầu La lại cúi đầu xuống, nức nở vài tiếng: “Sao lại không lo lắng chứ? Đêm qua hoàng thúc chết ở bên trong, bây giờ ngươi và Thái Tử điện hạ đều đã đi ra, chỉ mình chàng ấy chưa có. Người mà Hầu La có thể dựa vào, cũng chỉ còn có Thần Vương điện hạ. Nếu như hắn xảy ra chuyện gì, thì quãng đời còn lại của ta phải làm thế nào đây?”
Trong lòng Sở Thịnh dấy lên cảm giác buồn bực: “Cho dù tam ca có ra sao, nếu như ngươi còn sống, thì quãng đời còn lại vẫn sẽ là Thần Vương Phi. Ngươi chết, thì sau khi chết sẽ hợp táng với tam ca. Sống chết đều là người của Thần Vương, ai dám bất kính với Thần Vương Phi chứ. Huống chi không phải tam ca còn chưa có chuyện gì sao? Còn có rất nhiều võ tướng đại thần đang ở bên trong bãi săn, có lẽ hắn sẽ trở lại nhanh thôi.”
“Tam hoàng tẩu không cần phải lo bò trắng răng.” Một câu tam hoàng tẩu, giống hệt như kim nhọn tâm vào tim Tôn Hầu La.
Sở Thịnh lãnh đạm đáp lời, sau đó đi lướt qua bên cạnh Tôn Hầu La, bước nhanh vào trong lều của Thái Y, cũng không thèm ngoái đầu lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT