Lúc này sắc mặt của Tần Thiên Lễ mới dịu lại. Mặc dù hắn không tiếc gì với muội muội, vung tiền như rác, nhưng cũng không đại biểu cho việc hắn là người hào phóng.
Ngược lại, trên phương diện kinh doanh cửa hàng, hắn tính toán rất tỉ mỉ, thậm chí còn bị người ngoài gọi là vắt chày ra nước.
“Tiểu Ca, đi, báo cho Cẩm quận chúa biết phí bao hết của Phong Nguyệt Lâu chúng ta. Lại nói qua về quy củ của Phong Nguyệt Các.”
“Vâng.” Tiểu Cao cao gầy đi lên, cung kính nói: “Cẩm quận chúa, phí bao hết của Phong Nguyệt Các tính từ nửa canh giờ trở lên. Mặc kệ có tới nửa canh giờ hay không, thì cũng phải trả phía bao hết của nửa canh giờ.”
“Phí bao hết còn chia làm các loại, giờ cao điểm, giờ thấp điểm. Phí bao nửa canh giờ trong giờ cao điểm hết mười lượng hoàng kim, giờ thấp điểm tính mười lượng bạc. Nước trà và điểm tâm thì tính khác, phí khi mua trang sức châu báu trong thời gian bao hết đều có giá gấp ba so với bình thường. Nếu như là sản phẩm mới, thì lại thêm gấp ba lần nữa. Còn có, nha hoàn phục vụ trong sân đều tính theo đầu người, thêm người thì tính thêm tiền. Đương nhiên, cửa hàng chúng tôi cũng không phải thu loạn, mà là phòng ngừa có người thừa dịp không ai chú ý, trộm đi trang sức trong tiệm. Trong tiệm đã từng xảy ra chuyện này.”
Vẻ mặt của Triệu Ngọc Cẩm đã từ ôn hòa trở thành cứng ngắc.
Tần Thiên Lễ dám tính tiền với nàng ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play