Nói tới đây, Tần Mạn Kiều rơi lệ đầy mặt, giọng nói cũng nghẹn nghèo khó mở lời. Nhưng nàng còn có rất nhiều lời muốn nói, nói cho hắn biết.
Hốc mắt nàng đầy nước mắt, muốn kể lại những chuyện bọn họ đã trải qua ở kiếp trước, cho hắn biết.
Mà Sở Nghiêu lại im lặng nhìn nàng, nghiêm túc nghe nàng nói.
“20 vạn Tần Gia Quân chết sạch ở đèo Bạch Quan, người thân mất hết. Thần Vương nói cho ta biết, Tần gia công cao lấn chủ, binh lực của điện hạ ngày càng lớn mạnh, số lượng Hắc Lân Quân đã đạt đến 15 vạn. Chàng không cần Tần gia làm trợ lực nữa, cho nên muốn quét sạch những chướng ngại này.”
“Nhị ca ta lưu lạc bên ngoài, chàng phái người đuổi giết huynh ấy khắp nơi. Lúc huynh ấy mang theo thi cốt của Diệu Lan hồi kinh, lại bị thổ phỉ ám sát giết chết ngay trước phần mộ Diệu Lan. Ta hận chàng thấu xương, mỗi lần chàng để Ảnh Vệ lấy ra chứng cứ, chứng minh những chuyện này đều là do người bên ngoài làm, không phải chàng làm. Nhưng cuối cùng ta lại cảm thấy, những chứng cớ này đều có thể làm giả.”
“Chàng dụng ý khó dò, ta lại một lòng chỉ muốn giết chàng. Về sau, ta ăn một loại kỳ độc, khiến chàng vì tìm thuốc giải cho ta, mà phải dẫn Hỏa Liên từ Hỏa Diệm Sơn tới Ngự Hoa Viên. Nhưng muốn có dược liệu tươi mới, thì phải ngày ngày hái thuốc. Dần dà, cơ thể chàng bị hỏa độc ăn mòn, ta nhìn khuôn mặt bị Hỏa Liên đốt cho hư hao hoàn toàn của chàng, mà trong lòng lại vô cùng hả dạ.”
Giọng nói nàng vô cùng run rẩy, nước mắt đã sớm làm trôi đi trang dung trên mặt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play