Bữa trưa.
Trong nhà ăn Phủ Bình Chương Vương, bày ba cái bàn lớn, trong phòng ngoài phòng đều vô cùng náo nhiệt.
Trước khi mở tiệc, Trương lão thái thái Trịnh Thị lấy một cái khóa trường mệnh ra, ánh mắt từ ái sờ lên hoa văn trên khóa trường mệnh, nói: “Kiều Kiều, đây là khóa trường mệnh mà ngoại tổ mẫu làm cho con, lúc mà con còn trong bụng mẹ. Con đeo ba năm, lúc mẹ con tới Trương gia đón con về Tần gia, con liền đánh rơi nó trong phòng của ngoại tổ mẫu. Ngoại tổ mẫu vẫn luôn cất cho con, bây giờ, mấy ca ca của con có bản lĩnh, thiên kim vạn kim đều chuyển vào trong phòng con, đồ trang sức không thiếu thứ gì. Ta nghĩ, cũng không có gì để tặng cho con, nên liền đem cái này cho con. Chờ sau khi chắt của ta ra đời, con liền tặng khóa trường mệnh này cho nó.”
Ánh mắt Tần Mạn Kiều rơi trên khóa trường mệnh, bên trên đó viết mấy chữ Sống Lâu Phú Quý, mặt trái là chữ Phúc, được chế tạo vô cùng tinh tế.
Trịnh Thị cất giữ rất tốt, sau khi đánh bóng lên, liền giống như mới.
Đầu ngón tay nàng khẽ run, ngón trỏ vuốt ve nhẹ bốn chữ “Sống Lâu Phú Quý.”
Nhớ tới kiếp trước, sau khi Trịnh Thị qua đời, đã cố ý sai người đưa khóa trường mệnh này vào trong cung.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play