Một giọt chất lỏng từ trên kim châm nhỏ xuống, trong lòng Tần Mạn Kiều run lên, đột nhiên ngẩng đầu nhìn Tần Thiên Lang.
Kiếp trước nàng cũng nhận được một chiếc nhẫn, là Sở Nghiêu tự tay giao cho nàng. Nhưng Sở Nghiêu chưa từng nói qua, chiếc nhẫn ra được lấy từ đâu, do ai chế tạo. Nàng cho rằng là Sở Nghiêu cho người chế tạo, đưa cho nàng làm đồ phòng thân.
Cho nên, nàng chưa từng đeo qua chiếc nhẫn kia, cho tới khi chết, nó vẫn bị nàng vứt bỏ trong góc.
Mà chiếc nhân bây giờ đại ca lấy ra, giống như đúc chiếc kiếp trước nàng nhận được.
Giờ khắc này, Tần Mạn Kiều mới ý thức được. Kiếp trước, cho dù nàng có làm ra chuyện quá đáng thế nào, thì trong lòng đại ca vẫn luôn nhớ tới sự an nguy của nàng.
Chỉ là, vì sao hắn không nói, là hắn tặng chứ.
Tần Mạn Kiều đưa tay tới. Tần Thiên Lang thấy vậy, nhanh chóng thu lại kim châm vào trong nhẫn, đặt vào trong tay nàng, nói: “Kiều Kiều, chất lỏng trên kim là nọc độc, nhưng mà cũng không phải là thứ hại mạng người. Nếu như muội gặp phải tình huống khẩn cấp gì, thì có thể dùng kim châm làm tê liệt đối phương. Phương thuốc là do trưởng tỷ chế, bình thường có thể đeo theo trên tay.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT