“Sớm sinh quý tử, sớm sinh quý tử, quác quác.”
“Ai da, con chim này!” Tần Mạn Kiều đỏ mặt, nhanh chóng dùng cành cây cào mạnh mấy cái lên mình Bách Hiểu Tước, muốn ngăn không cho nó hồ ngôn loạn ngữ.
Vậy mà, Bách Hiểu Tước lại như thành tinh, trong lúc né tránh, còn không quên lớn tiếng nói: “Thanh Sơn Tú Thủy Dục Nhi Lang, Hoan Thiên Hỉ Địa Nghênh Kiều Người. Dâu mới vào cửa!”
“Mau ngậm miệng lại.” Tần Mạn Kiều không làm gì được nó, cũng không ngăn nổi miệng nó, liền nâng một cái tay khác lên, dùng tay áo rộng thùng thình của mình trùm lại lồng chim.
Bách Hiểu Tước “quác quác” kêu lên: “Thỉnh an Thái Tử điện hạ, thỉnh an Thái Tử Phi!”
Tần Mạn Kiều nhíu mày ngẩng đầu, nhìn về phía Sở Nghiêu, sắc mặt vừa lúng túng lại thẹn thùng.
Vì muốn cho Sở Nghiêu một kinh hỉ, mà nàng đã dạy cho Bách Hiểu Tước mấy câu thỉnh an, hành lễ, chưa từng dạy cho nó mấy lời này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play