Tạ Tầm bị lời của Tần Thiên Kiệt làm cho kinh hãi, mà Tạ Diệu Lan càng là như thấy quỷ, trợn mắt há hốc mồm nhìn nam nhân tuấn tú trước mặt, hệt như đã nghe phải lời nói đùa đáng sợ nào đó.
Nàng a a ô ô nói: “Nhị nhị nhị ca, kỳ thực thì huynh không cần phải cố mà…”
“Diệu Lan!” Giọng điệu hắn thầm thấp, nhưng từng câu từng chữ nói ra lại rất kiên định: “Ta không đùa, vừa rồi đã suy nghĩ rất cẩn thận rồi mới quyết định. Muội phải lập gia đình, ta phải lấy vợ, tình huống Tần gia thì muội và ca ca muội cũng hiểu rõ. Cách làm người của ta, tính cách của muội, chúng ta đều biết rõ. Nếu như muội thật sự muốn tìm một người có thể che chở cho mình, vậy thì ta có thể. Muội cần gì phải bỏ gần tìm xa, đi gả cho một Văn Vĩnh Nghĩa chỉ mới nghe người ta kể qua vài lần? Liệu tcách của hắn có thật sự hiền lành như người ngoài đã nói không?”
Tạ Tầm lại bị một câu cuối cùng làm cho nghẹn lại lời muốn nói.
Mà Tạ Diệu Lan cũng bị câu nói sau cùng của hắn làm cho á khẩu không trả lời được.
Bây giờ trong đầu nàng rất loạn.
Nàng vốn xem Tần Thiên Kiệt như huynh trưởng. Bình thường nếu như nàng bị người ngoài bắt nạt, nếu Tần Thiên Kiệt biết, thì hắn sẽ giống như ca ca, dạy dỗ những người kia thay nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT