Dứt lời, Tần Mạn Kiều liền ngã người về phía Sở Nghiêu, vươn tay giật lâys rượu trái cây từ trong tay hắn. Đôi mắt nàng híp lại, lười biếng như mèo con, bỗng liếc nhìn về phía Văn Kinh đang bị tiểu tỳ dẫn đi.
Nàng tựa lên người Sở Nghiêu, hỏi nhỏ: “Con cá cắn câu rồi sao?”
Sở Nghiêu cúi đầu nhìn nàng, trên mặt nữ nhân hiện lên một tia ửng đỏ, nhìn qua có hơi say rượu.
Hắn dựng thẳng người nàng dậy, rồi kéo nàng qua nhỏ giọng trả lời: “Con rùa còn chưa vào trong.”
Nói đến hai chữ “con rùa”, Sở Nghiêu liền nhìn về phía Sở Thần đang bị người vây quanh rót rượu, môi mỏng thoáng cong lên, nhìn qua giống như cười mà không cười.
Tần Mạn Kiều lại tự rót cho mình một ly, uống cạn sạch: “Rượu trái cây của Thần Vương Phủ không tệ, không hổ là yến hội do hoàng hậu nương nương phái người xuất cung sắp xếp cho Thần Vương. Rượu và đồ ăn, mọi thứ đều là thượng phẩm.”
“Kiều Kiều, nàng say rồi.” Lần này, Sở Nghiêu không tiếp tục nuông chiều nàng nữa, mà trực tiếp giật lấy ly rượu của nàng, để Lý Phúc An cầm đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play