Lời nói của Tần Mạn Kiều, làm cho bầu không khí vốn đang vui vẻ, rơi vào yên lặng lúng túng.
Cho dù là Thái Tử hay Tần Thiên Kiệt, tất cả tiểu thư và quý phụ đi ngang qua, đều nhìn về phía chiếc váy Phi Vân Tử Hà (Váy tím thêu mây bay) của Văn Kinh.
Chỗ rừng tre kia, làm cho hình thêu mây bay vốn xinh đẹp trên y phục, trở nên có chút rườm rà thừa thãi, kém hoành tráng.
“Tay nghề của Tiên Linh Các không tệ, thi thoảng Thái Tử điện hạ cũng sẽ để tú nương trong Tiên Linh Các thêu dệt y phục Phi Vân.” Mấy câu của Tần Mạn Kiều, liền dẫn sự chú ý của mọi người lên mình Thái Tử.
Sau đó lại nhìn y phục của Văn Kinh, còn có chiếc quạt tám cạnh trên tay nàng ta, hình thêu trên quả cũng là tre xanh, trên thân tre quanh quẩn một tầng mây trắng.
Đường thêu trên quạt vô cùng tinh xảo. Kỳ thật một thân váy dài của Văn Kinh hôm nay không hề có vấn đề, mà trái lại, hình tre xanh kia còn có thể khiến mọi người nhìn chăm chú.
Nhưng mà, vừa rồi Tần Mạn Kiều đã chỉ tới Thái Tử, nếu như còn có người không nhìn thấu sự thật phía sau chuyện này, vậy thì bọn họ đúng là uổng công lăn lộn trong vọng tộc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play