Khuôn mặt Tần Mạn Kiều càng đỏ hơn, nàng theo bản năng đưa tay ra bịt chặt miệng Sở Nghiêu: “Đừng nói nữa, ta biết rồi.”
Sở Nghiêu mỉm cười dịu dàng, cúi đầu nhìn qua mười hai tấm bùa bình an: “Kiều Kiều tặng.”
Trong giọng điệu của hắn, tràn đầy vui vẻ.
Trong lòng Tần Mạn Kiều lại chua chua.
Rõ ràng nó không phải là vật có giá trị gì, nhưng Sở Nghiêu lại vui vẻ hệt như đứa trẻ. Hóa ra Sở Nghiêu chỉ muốn nàng đáp lại đơn giản như vậy.
Chỉ cần là nàng tặng, dù đây chỉ là một thứ giá rẻ, nhưng vào trong mắt của hắn, lại là bảo vật vô giá.
Nàng thấy hắn yêu thích không rời tay như vậy, thật sự rất đau lòng..
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT